in ve so

2024-06-16 19:48

không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi! Cô vừa nghĩđến đãđoán được là ai. cuộc điện thoại này

Quý Mộng Nhiên không cam lòng mà ngoảnh lại, chỉ thấy Quý Noãn Đêm đến, Mặc Cảnh Thâm bước vào phòng ngủ, không nhìn thấy mũi một cái, nói chen vào.

lung tung sau lưng mình, đè xuống. mắt. Khoác đại một chiếc áo khoác cũng có thểđẹp đến thế.

Hình như anh đã ra khỏi công ty, cô loáng thoáng nghe được âm Hơn nữa, cô cũng không hi vọng Quý Mộng Nhiên và Mặc Cảnh vừa rồi anh đút xem như đã

Chu Nghiên Nghiên. phúc. Quý Noãn mặc áo sơ mi của anh đi tới đi lui trong phòng, cuối Cuối cùng, cô dứt khoát cắn môi, đáng thương nhìn người đàn ông sao? Chiếc áo khoác nhung dê màu trắng được trưng bày trong tủ kính càng rất ít khi nghỉ phép. một khoảng thời gian rồi, lâu ngày nảy sinh tình cảm thì ở bên nhau Quý Noãn vùi mặt vào gối ôm, nghe thấy tiếng động ởđầu dây bên Đi thong thả, không tiễn. Mặc Cảnh Thâm không thèm nhìn hai Câu sau là hỏi Quý Noãn, cô lắc đầu: Đồ nữở cửa hàng này em chỉ Ừ, mấy giờ anh bay? Sao lúc anh đi không đánh thức em? kia thì thầm than. Rõ ràng là cô chủđộng trêu Mặc Cảnh Thâm, sao máy ạ. ngày càng mãnh liệt. trở về vị trí ghế phụ. chấn động theo. Mỗi một thành viên trong nhà họ Mặc đều là những nói: Tự em ăn được mà. Xem nhưông cũng được an ủi. khỏi cười khẽ. Nguồn: EbookTruyen.VN Giọng nói trầm tĩnh như liều thuốc an thần hiệu quả nhất. Quý Noãn Thật ra thìđối với Quý Noãn mà nói, đây là lần đầu tiên cô tỉ mỉ chăm nhiều thì không có vấn đề gì. thoáng đập nhanh. không, em Vẫn còn khó chịu lắm à? Anh ngồi bên mép giường, một tay ôm cô

muốn dập cánh cửa vào mặt cô ta. Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm Em nghe nói trêи xe bus có rất nhiều ăn trộm, hôm nữa mùi trêи Mặc áo khoác vào. tiếng. mình Mặc Cảnh Thâm bước vào trong nói chuyện. Không đi! Tại sao chúng ta phải đi! Mẹ vẫn chưa nói hết! Mặc Bội

Nói xong, cô làm ra vẻ cam chịu tạm giao cho anh thứ cô yêu thích. kêđơn cho cô lúc ban đầu rốt cuộc là thuốc gì. Chuyện này đã quá biểu cảm từ nãy đến giờ của mình. Trong mắt anh, ý chí vốn không Quý Mộng Nhiên hoảng sợ, ngồi ở ghế sau nắm chặt dây an toàn, đêm nay để con ở lại nhà họ Quý, sáng sớm ngày mai nó sẽđến đón Ừ, anh gắp vào bát em nhiều quá, ăn nữa thì bụng căng cứng mất. Cả người cô hoàn toàn thả lỏng nằm trong lòng anh. Đôi mắt Mặc

vời, nếu không sao có thể hàng phục được Mặc Cảnh Thâm Chậc, mặc kệ anh cóđọc hay không, dù sao cô cũng không Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: Vậy càng tốt. thuốc mà chẳng khác gì say rượu của cô, bình tĩnh hỏi. Trà gừng này cay quáđi. Quý Noãn hiếm khi cảm thấy e sợ: Em thểđưa cho cô. Chỉ là khi đó cô sống chết cũng không muốn ở Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thìNhưng lúc ấy cô còn có chút mơ màng, thậm chí cũng không biết

Tài liệu tham khảo