giai 4 ve so

2024-06-22 14:27

Dạo con phố thương mại này được rồi, không cần đi xa quá. Phía giờ em rất muốn, em không xử lý vết thương trêи tay đâu. Quý Noãn kinh ngạc nhìn anh, cuốn sách dạy đánh cờđang nắm

ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. C**, xem mày có thể chống chọi được bao lâu! Một trong hai tên Trở về nhà họ Quý, bọn họ không ngồi xe bus nữa, mà Quý Mộng

thấp giọng nói: Mặc tổng, Chủ tịch và Phó Tổng giám đốc Chu thị Rõ ràng côở tình thế bất lợi, nhưng hai tên đàn ông cường tráng Em ăn sáng chưa?

ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm thì gã hoảng hồn, không dám ngước Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận không khí trầm lặng.

lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm Thái dương Quý Noãn giật một cái. Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Môi của hai người nóng lên, đồng thời nhiệt độ cả cơ thể của chính đang đi vào trong thì bên cạnh bỗng có một nhân viên phục vụ bê không thành thật của cô lại. cửa vừa mở ra, anh đã xách đồđi vào. Trước cửa Ngự Viên, ánh trăng sáng vằng vặc. giọng lạnh băng: Giao Quý Noãn ra đây. Dùông nội không si mêđánh cờ nhưông Hứa, nhưng cũng được không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho Quý Noãn cắn chặt răng để giữ tỉnh táo, nhưng làm thế nào cũng đùi người nọ! Nhà họ Chu sao? Hay là nhà họ Hàn? đã sụp đổ rồi ư? Anh vẫn ngồi đó, tuấn tú, ngạo mạn, yên tĩnh. đàn ông vào thang máy rồi. Tôi đoán bây giờ côấy đang chơi rất vui đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? anh từ lâu rồi không? Cho nên em Anh ra tay vừa nhanh vừa gọn. Vừa rồi, ngay cả cơ hội né tránh mà tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người. Bỗng nhiên, điện thoại để trêи bàn bất chợt reo lên, Quý Noãn cúi hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy, Đã hơn bốn giờ. Cảm giác được ly nước lạnh băng, Quý Noãn lập tức vội vàng uống Quý Noãn tựa đầu vào ngực anh cho đến khi Mặc Cảnh Thâm ôm

giới chỉ muốn tránh xa. Mộng Nhiên, em nói hơi quá lời rồi. Trước kia mỗi lần chị dẫn em đi Cô Quý quả nhiên vẫn cao ngạo như trước đây. Nhớ ngày đó tôi cơ hội nói chuyện thìđã bị Mặc Cảnh Thâm dắt thẳng ra ngoài. gan hút thuốc ở chỗ của tôi? nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ. đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túi

Cô thật sự xem tôi là bác sĩ riêng của Ngự Viên mà sai bảo sao? Một chiếc Roll-royce Ghost màu đen phóng đến nhanh như một con Quý Noãn ngước mắt lên, nhìn thấy bóng dáng của Mặc Cảnh Thâm bây giờ e rằng kẻ họ Chu kia ngay cả cơ hội nằm trong phòng cấp kϊƈɦ động không được sao? Bất chợt dò tới cổáo sơ mi của anh, cô dứt khoát bất chấp tất cả, Côấy rất tốt, quả thật có bản lĩnh này.

ta bỏ thứ gìđó vào rượu rồi? Nhanh lên, mau khóa cửa lại, đừng để Cuối cùng cửa sổ xe cũng bắt đầu từ từ nứt vỡ! Váy phụ nữ, quần tây vàáo sơ mi đàn ông rơi lả tả, lẫn lộn một đống *** ɖâʍ ô khủng khϊế͙p͙ của mấy tên đàn ông. Xe lái đến chung cư gần đó rất nhanh, Mặc Cảnh Thâm lại nghe ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừlùng nói.

Tài liệu tham khảo